Mình là sinh viên K29, trước đây học IT nhưng sau một năm nhận ra không phù hợp nên đã chuyển ngành sang Quan hệ Quốc tế, học cùng các bạn K30.

Vì học trễ một học kỳ nên mình không quen biết ai trong lớp, cũng không biết rõ các thành viên như thế nào. Trong lúc cảm thấy lạc lõng và cô đơn, bạn K đã chủ động bắt chuyện và thêm mình vào nhóm – lúc đó mình thật sự biết ơn bạn, cảm giác như có người kéo mình ra khỏi sự chênh vênh giữa một môi trường hoàn toàn mới.

Sau một thời gian làm nhóm chung, mình tin tưởng và chia sẻ với bạn rằng mình là người trong cộng đồng (dù vẻ ngoài của mình khá nam tính). Nhưng đến gần ngày thuyết trình môn Lịch sử Quan hệ Quốc tế, bạn K – với vai trò nhóm trưởng – lại dẫn dắt nhóm theo cách rất lằng nhằng, cầu toàn đến mức không cần thiết, khiến tiến độ công việc bị kéo dài và gây mệt mỏi. Những ai từng làm nhóm với bạn ấy chắc sẽ hiểu phần nào.

Hôm qua đã là 12 giờ khuya, mình vừa đi làm thêm về, chỉ muốn nghỉ ngơi. Nhưng bạn ấy vẫn gọi mình dậy để chỉnh slide, mình từ chối vì thật sự quá sức. Và rồi bạn ấy nhắn cho mình những câu có tính chất kỳ thị giới tính, khiến mình sốc, đau lòng và hoàn toàn sụp đổ tinh thần. Mình không muốn làm nhóm nữa, cũng không còn động lực để tiếp tục cố gắng trong tình huống đó.

Mình biết mình không giỏi, vẫn còn nhiều thiếu sót. Nhưng việc bị chèn ép làm việc đến tận khuya, rồi bị xúc phạm vì giới tính – điều đó vượt quá giới hạn chịu đựng của mình. Mình chỉ là một sinh viên đang cố gắng được là chính mình trong môi trường mới. Mình đã hy vọng rằng khi học ngành Quan hệ Quốc tế – một ngành liên quan đến sự thấu hiểu, tôn trọng và văn minh – mình sẽ được sống thật, được thể hiện con người mình một cách an toàn và không sợ bị phán xét.

Nhưng hóa ra… ngay cả ở đây, mình vẫn phải giấu giếm, vẫn phải kìm nén. Chẳng lẽ học ngành này, mình không được quyền thể hiện bản thân, không được là chính mình sao? Chẳng lẽ sống thật lại là sai? Mình mệt mỏi thật sự. Mình không mong nhận được sự ưu ái gì, chỉ cần được tôn trọng. Chỉ cần một chút tử tế.


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15459 22:04, 21/04/2025

Phần 2 – "Tui không thua trong tình yêu, tui thắng trong cuộc đời." Sau buổi tối bị bỏ lại giữa đường, tui bắt đầu tỉnh. Cái cảm giác bị bỏ giữa đường, giữa đêm, giữa thành phố nó khác lắm. Không phải vì sợ – mà vì nhục. Tui đứng đó, xe cộ chạy qua, còn lòng tui thì... Xem thêm

#15456 21:04, 20/04/2025

TUI YÊU LỘN NGƯỜI: HÀNH TRÌNH TỪ PHÚ BÀ XUỐNG ĐÁY XÃ HỘI 😤 Ngày đầu tiên: Cái "gu" định mệnh Hôm đó là buổi hẹn đầu tiên. Thú thật, ngay lúc nhìn thấy nó, tui cũng hơi hụt hẫng nhẹ. Nó cao cỡ bằng tui, mà tui có 1m65 thôi hà. Mà gu của tui là phải cao hơn... Xem thêm

#15455 21:04, 20/04/2025

Mình xin tâm sự về chuyện yêu đơn phương một bạn nữ trong lớp. Mình đã đơn phương bạn từ hồi học kì 1 năm 2, đến bây giờ là sắp học kì 3 năm 2 rồi nhưng vẫn chưa thể bày tỏ được lòng mình, có lẽ vì nỗi sợ từ chối, vì những tổn thương trong quá khứ... Xem thêm

#15454 16:04, 20/04/2025

CLB tình nguyện và câu chuyện chiếc bánh "đúng hãng" Trước tiên, cần làm rõ: từ thiện là hành động xuất phát từ lòng tốt, là sự sẻ chia tự nguyện của người có điều kiện hơn đến với những người khó khăn. Ở đó, sự chân thành và tinh thần tương trợ mới là cốt lõi, còn vật chất... Xem thêm

#15453 22:04, 19/04/2025

"Ái tình là sa vào mê lộ, còn anh là một hồi mê say". Anh C. Bảo K27 Sư phạm NNA này, em không thể bảo anh bỏ thuốc lá, càng không có tư cách bảo anh bỏ thuốc lá, bởi vì em nghĩ thuốc lá không tốt, nhưng yêu thầm cũng có tốt đâu anh nhỉ? Có trời mới... Xem thêm