Khi mà em viết bài này là qua 8-3 rồi, nhưng vẫn chúc các cô, các chị, các bạn luôn xinh đẹp và hạnh phúc nha.
Các chị em cho em hỏi, việc không nhận được hoa hay quà, thậm chí là một lời chúc nào từ người yêu mình, nó có bình thường không ạ? Để em biết là em không bị vô lý đi.
Chuyện là em và bạn trai quen nhau được gần ba năm, trải qua bao nhiêu dịp tặng quà mà kỳ lạ là số lần em tặng quà cho bạn ấy nhiều gấp hai, ba lần bạn ấy tặng em. Thì cũng kệ đi, vì tính em là người thích tặng quà và làm người khác hạnh phúc. Nhưng điều đó cũng có nghĩa là em mong muốn nhận lại điều xứng đáng với những gì mình đã bỏ ra.
Mà bạn ấy, cả một lời chúc cũng không có. Những dịp Valentine hay Tết, đều là em tặng quà cho bạn và chúc bạn trước thì bạn mới chúc lại em. Bạn cũng không bao giờ chuẩn bị quà trước, toàn là chở em đến những chỗ bán đồ để mua. Em cũng đã nói là giữa việc tặng quà và chở đi mua nó khác nhau lắm. Anh cứ làm cho em có cảm giác là em bắt anh mua đồ cho em vậy. Thì bạn kêu là "Ai mà biết em muốn cái gì mà mua".
Em mới trả lời: "Em cũng đâu có biết anh muốn gì, em tự suy nghĩ là thứ đó có cần với anh không mà em tặng anh đó. Lần sau như vậy thì thôi khỏi tặng luôn đi, em không muốn vì một món đồ gì mà phải đi xin xỏ người yêu mình". Thế là bạn nghỉ tặng cho em luôn. Còn những dịp như 8/3, 20/10, sinh nhật, nếu mà em không nhắc thì bạn cũng cho nó vào dĩ vãng.
Có lần vào 8/3 năm nào đó, em đợi mãi cũng không thấy bạn tặng cho em bông hoa nào. Tới gần tối, em mới hỏi: "8/3 anh không chúc em gì hả?", bạn mới kêu "Để tối chúc mới lãng mạn". Nhưng thật ra là bạn chả để tâm gì. Tới gần qua ngày mới rồi, bạn mới nhắn được một câu chúc. Qua năm sau, bạn tốt hơn một chút. Bạn mua cho em một bông hồng rồi nói: "Nhìn bà đó bán hoa tội quá nên mua cho em".
Từ đó về sau, em không mở miệng ra nói nữa. Cũng mấy mùa lễ trôi qua rồi, em cũng không còn quậy ầm lên vì không được quà nữa. Năm nào tới mùa lễ, em lại đi coi mấy bài mà mấy bạn được người yêu tặng hoa, tặng quà rồi ngồi cười một mình. Cười xong lại khóc vì tủi thân.
Suy nghĩ hoài, tại sao mình hy sinh đủ nhiều, những thứ mình cho đi đủ lớn, mà một bông hoa mười nghìn hay một lời chúc cũng không nhận được?
Thôi thì chúc các bạn ai cũng luôn hạnh phúc và gặp được người trân trọng mình. Đừng ai phải chịu tủi thân như mình là được rồi.
Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook