Chào các bạn.

Mình là sinh viên năm 3. Tuần tới là lúc phải quay lại trường sau một kì nghỉ Tết dài, nhưng mình thực sự thấy sợ đi học. Sợ đến mức không muốn đối mặt với ai, chỉ muốn trốn đi đâu đó thật xa. Không phải vì học hành hay bài vở, mà vì những chuyện đã xảy ra giữa mình và vài người bạn.

Chuyện cũng đã qua một thời gian. Nhưng thay vì vượt qua, mình lại tự khép mình lại, thu mình vào một góc. Mình sụt cân nhiều, không phải vì áp lực học tập, mà vì những suy nghĩ cứ giày vò mình mỗi ngày.

Mình biết rõ, trong câu chuyện này, người sai là mình. Mình đã xin lỗi và hứa sẽ thay đổi. Bạn cũng chấp nhận lời xin lỗi, nhưng chỉ dừng lại ở mức giúp nhau trong chuyện học hành. Ngoài ra, chẳng còn gì nữa. Mình mất đi một mối quan hệ mà lẽ ra có thể giữ gìn tốt hơn.

Nhìn các bạn cười nói vui vẻ mà không có mình, mình cảm thấy trống rỗng. Cảm giác như mình chưa từng tồn tại trong vòng tròn đó. Nó nhắc mình nhớ lại quãng thời gian cấp 3, những ngày tháng bị cô lập, lạc lõng giữa một tập thể mà mình không thuộc về. Mình đã từng sợ hãi điều đó biết bao nhiêu, vậy mà giờ đây, nó lại lặp lại lần nữa.

Trong thời gian qua, mình đã suy nghĩ rất nhiều về bản thân. Quả thực, mình có quá nhiều thứ để chê trách. Tính cách của mình, cách mình hành xử… có lẽ tất cả đều có vấn đề. Nhưng nhận ra điều đó có giúp ích gì không, khi mà mọi người đã dần rời xa mình?

Hôm nay, mình vô tình thấy một vài người bạn unfollow Ins, Facebook. Cảm giác ấy giống như một lời xác nhận cuối cùng rằng mình đã bị gạch tên khỏi thế giới của họ. Không còn cơ hội sửa sai, không còn cơ hội nào nữa. Mình lại rơi vào trạng thái cô lập như năm cấp 3. Chỉ khác là, hồi đó mình còn có thể nghĩ rằng lên đại học sẽ khác. Còn bây giờ, mình không biết phải lấy động lực gì để bước tiếp nữa.

Cảm ơn các bạn đã đọc những lời tâm sự này của mình.


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15485 10:04, 28/04/2025

Do vừa học vừa phụ giúp công việc gia đình nên tối mình mới có thời gian viết tiếp những dòng tâm sự này. Dưới đây là nối tiếp cậu chuyện của mình. Những toan tính của N mà mình dần cảm nhận được... N lúc mới quen vẫn hay gửi tớ những tin nhắn dài, kiểu: "Cậu là người... Xem thêm

#15484 22:04, 27/04/2025

Tớ chưa bao giờ nghĩ mình sẽ viết confession thế này. Tớ luôn giữ kín cảm xúc, nhưng lần này, nỗi đau lớn quá, tớ ko biết phải chia sẻ cùng ai nên chọn viết ra trên này để phần nào nhẹ lòng hơn. Tớ là sinh viên năm 3. Nhà tớ khá giả, kiểu không phải đại gia nhưng... Xem thêm

#15483 20:04, 27/04/2025

Nghe phú bà kể làm mình nhớ lại câu chuyên của mình cũng dại trai không kém nên lên đây tâm sự với mọi người. YÊU THẰNG TỒI LÀ SAI, THA THỨ CHO NÓ MỚI LÀ ĐẠI HỌA 💔 Tháng 9 – Ngày đầu quen nhau, tôi tưởng gặp được định mệnh. Anh đỡ tôi dậy khi tôi té xe... Xem thêm

#15481 21:04, 26/04/2025

NẾU KHÔNG THỰC HIỆN ĐƯỢC, XIN ĐỪNG GIEO HI VỌNG CHO SINH VIÊN Chào mọi người, mình thật sự thất vọng về cách mà người giảng viên này triển khai cách giảng dạy cũng như việc cho điểm các bạn sinh viên. Mình học cô từ học phần TKGD, cô khá là trẻ trung, tuy nhiên cách giảng thức giảng... Xem thêm

#15480 19:04, 26/04/2025

THỰC LỰC HAY CHỈ LÀ THÁI ĐỘ? Mình là sinh viên năm nhất ngành Ngôn ngữ Trung, và đã có một trải nghiệm trong lớp học mà mình chắc chắn không bao giờ quên. Đây là câu chuyện về một cuộc đối đầu rất kịch tính giữa cô giáo giỏi và một bạn nữ trong lớp – người luôn tỏ... Xem thêm