Tương tư mãi một cô gái thậm chí còn chưa thấy mặt
Chào mọi người em là sinh viên K30, khoa Công nghệ Thông tin. Em muốn chia sẻ một câu chuyện mà em đã cất giữ trong lòng suốt gần hai tháng qua. Em hy vọng qua HUFLIT Confessions, câu chuyện này có thể đến được với bạn nữ ấy.
Hôm ấy là thứ 5, ngày 17 tháng 10, trước thư viện ở cơ sở Sư Vạn Hạnh.
Em bắt gặp được bạn ấy là một cô gái có mái tóc dài xõa ngang lưng, chỉ tiếc tóc đã che hết khuôn mặt, nhưng chẳng hiểu sao lúc đó em lại có cảm giác rất lạ trong lòng.
Lần đầu tiên trải qua cảm giác ấy, em thật sự bối rối không biết phải làm gì, và lúc đó cũng đã đến tiết học nên em cũng chỉ biết đi đến lớp như bình thường, có lẽ đó là quyết định khiến em hối tiếc mãi.
Từ ngày ấy, thỉnh thoảng em không hiểu sao lại nhớ đến hình bóng bạn ấy, vì thế cứ mỗi thứ Năm, em đều đợi bạn trước thư viện, thậm chí chấp nhận trễ học một xíu để có thêm một hy vọng nhỏ nhoi.
Nhưng do em chưa từng thấy mặt bạn nên cũng chẳng biết có thể tìm bạn như thế nào nữa, chỉ biết chờ thấy hình bóng quen thuộc ấy thêm một lần nữa mà thôi, đến mãi bây giờ cũng gần 2 tháng rồi.
Em biết, việc tương tư mãi một người mà chưa từng biết mặt, tên hay thậm chí bạn có người yêu chưa thật ngốc nghếch, nhiều lúc cũng muốn bỏ cuộc lắm mà bản thân lại tự nhớ đến hình bóng ấy.
Cảm ơn mọi người đã đọc những dòng tâm sự này. Và nếu bạn nữ ấy tình cờ đọc được, thì chỉ muốn nói với bạn: "Cảm ơn bạn đã vô tình xuất hiện, mà vì thế đã từng có một người cố gắng tìm kiếm bạn trong vô vọng như thế nào khi đã biết trước kết quả".
Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook