[Lời nói dối đau lòng mà bạn được nhận là gì?]

Vì mình cũng không có ai tâm sự nên hôm nay xin mạn phép viết một bài, mong được mọi người cho lời khuyên hoặc một lời động viên ạ.

Mình có anh trai, anh mình thuộc "cộng đồng" và mình cũng thế, mình là nữ. Ba mẹ mình "trọng nam khinh nữ", giày vò tinh thần của mình ngót nghét cũng được 18 năm. Anh mình học trường top 10 TP. HCM còn mình đậu vào HUFLIT như một cơ duyên. Mình không giỏi nhưng cũng không ăn chơi hay báo cha báo mẹ. Mình chỉ làm bạn với 4 bức tường trong căn nhà của mình.

Ba mẹ hay chửi mình vô dụng vì đậu trường tư còn anh mình lại học trường công. Anh mình hẹn hò với nam hoặc thậm chí dùng "đồ chơi", ba mẹ mình bắt gặp cũng không nói gì, chỉ thông cảm nói là do nhu cầu sinh lí. Và mọi chuyện cũng đâu vào đó, vào một ngày định mệnh mình cũng không ngờ tới mình bị "tác động vật lý vào mặt" chỉ vì mình xin mua hộp bánh và ổng đồng ý mua cho, nhưng đến khi mua thì đòi lại tiền.

Mình bị đánh bầm dập vì không chịu nổi sự giày vò suốt mấy năm. Mình đã lên tiếng bảo vệ chính mình, cuối cùng mình bị anh trai đẩy xuống cầu thang và mình xém hẹo, nhưng may mắn được ông bà phù hộ nên chỉ bị bầm và gãy xương, và trong lúc đó lại không có mặt ba mẹ mình ☺️.

Mình đã chai lì cảm xúc đến mức không kể chuyện này với ba mẹ vì mình biết họ kì thị mình vì anh mình đã từng méc họ.

Mình có quen một bạn nữ trong lớp và ba mẹ mình đã chửi rủa bạn ấy, tấn công tinh thần và mình chọn cách rời xa bạn ấy để bạn không bị tổn thương. Mình chẳng thể nói lên lời sau cú tát đó. Mình bỏ nhà đi, luẩn quẩn ở công viên và đi tới Family Mart. Mình lại nghĩ tới chuyện 44.

Đúng lúc mình định làm chuyện đó, ba đã chửi mình sao đánh ổng vì anh trai mình đã gọi méc ba mẹ mình trước. Mình lại bị lôi về nhà. Nhưng họ thấy mình bị bầm dập chảy máu, họ lại im lặng và mặc kệ mình. Thật sự mình có thể chịu mọi áp bức ở ngoài kia nhưng lại không ngờ tới người thân ruột thịt lại đối xử với mình, lại còn là anh trai, cha mẹ mình. Câu mình nhớ mãi từ họ chính là bị đuổi ra khỏi nhà biến cút mắt, và gọi mình là con đ. Mình không chọn được nơi mình sinh ra nhưng cũng đâu có nghĩa mình đáng bị giày vò và đối xử như vậy đúng không ạ?...


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15187 23:01, 16/01/2025

Chào mọi người, hiện em đang là sinh viên năm 2 ngành KDQT. Sau khi biết kết quả học kì 1 xong, em bị stress rất nhiều, không biết phải làm sao đi hướng nào mới đúng đường để phát triển tốt hơn. Điểm quá trình của em tương đối ở mức từ 8 trở lên, em đi học đầy... Xem thêm

#15185 15:01, 16/01/2025

Mình là nữ, sinh viên năm 3 ngành NN. Hôm nay, mình đã lấy hết can đảm để bày tỏ tình cảm với một chị năm 4. Mình biết chị qua một workshop của trường. Hôm đó, chị là người đã chủ động giúp mình khi mình loay hoay với chiếc máy ảnh. Chị nhẹ nhàng và xinh như cái... Xem thêm

#15182 10:01, 15/01/2025

Xin chào mọi người, đến hôm nay mình đã suy nghĩ rất nhiều về vấn đề của mình và anh người yêu. Chuyện là tụi mình quen nhau cũng được một năm hơn rồi, nhưng dạo thời gian gần đây mình biết anh cũng mới ra trường nên khá bận bịu với những việc xung quanh, nên mình cũng một... Xem thêm

#15179 20:01, 14/01/2025

Điểm danh những ai quê ở Sài Gòn cũng muốn được về quê như bao bạn khác 🥲 🥲 🥲. Xem thêm

#15178 23:01, 13/01/2025

Chào cả nhà, mình muốn gửi confession này đến một nhóm nam ở quán cafe The F**w (mình xin phép gọi tắt là quán F để không ảnh hưởng tới quán). Chiều thứ 6, mình học bên Hóc Môn. Buổi tối mình đi gia sư ở Gò Vấp nên ngồi lại ở cà phê gần trường để soạn bài. Mình... Xem thêm