Dạ xin chào mọi người! Em viết bài này cũng chỉ than vãn về bản thân của em. Nếu mọi người đọc không thích thì có thể lướt qua ạ.

Em cũng không biết rằng là từ khi nào bản thân em lại như vậy nữa. Từ một người nói rất nhiều, tự tin giờ lại trở thành một người ít nói, nhút nhát và sợ mọi người, tất cả mọi thứ xung quanh. Em cũng cảm thấy chán bản thân và chán cuộc sống này lắm.

Em cũng chỉ mới là sinh viên năm nhất ở trường, hồi đó em thích tiếng Anh lắm bây giờ em lại không thích tiếng Anh nữa. Em cũng chẳng thể theo học ngành nghề mình yêu thích nữa. Em bây giờ không suy nghĩ được gì hết nữa, em cảm thấy bất lực về bản thân em lắm. Cũng không biết tại sao nhiều lần em lại khóc với buồn mặc dù không biết buồn chuyện gì cả.

Em có tâm sự với những người thân thì có vẻ họ khó hiểu với em về chuyện này lắm. Đúng là em cũng không thể hiểu nổi bản thân em luôn ạ. Em đi học từ đầu năm tới giờ cũng vậy, em không nói chuyện với ai hết cũng chả làm quen được những bạn trong lớp. Làm bài nhóm thì em cũng chỉ im lặng làm và rồi nộp bài.

Em có cố gắng bản thân em là không được như vậy, mình làm vậy chỉ mỗi mình thiệt thòi thôi, em vẫn cố lắm nhưng mà em vẫn vậy. Em không thay đổi được chút nào hết, càng ngày càng tệ lên thôi.

Em cảm thấy em học không được nữa, em có suy nghĩ rằng sẽ nghỉ học nhưng mà suy nghĩ rằng bản thân không được như vậy, ba mẹ ở quê chăm lo đi làm để có tiền cho em học và ăn uống đầy đủ, không để cho em thiếu bất cứ gì hết. Vậy mà, bây giờ em lại có suy nghĩ là nghỉ học.

Em làm vậy em cảm thấy có lỗi với ba mẹ lắm. Đã không cố gắng học mà lại nghỉ học tốn tiền, tốn sức ba mẹ bỏ ra biết bao nhiêu cho em, rất nhiều tiền...

Em cũng suy nghĩ cho tương lai. Nếu em nghỉ học thì em có kiến thức để làm cái gì, em có việc làm ổn định không? Trong nhà em chỉ nói chuyện được với ba em thôi nhưng mà em không dám nói với ba về những chuyện này được, ba sẽ buồn em lắm. Em với mẹ thì vẫn giận nhau từ trước Tết tới giờ. Em có cố nhắn tin nói chuyện với mẹ nhưng mà mẹ không trả lời em. Em bây giờ cảm thấy buồn lắm, em cũng không biết phải làm sao nữa.

Em cảm ơn mọi người đã đọc câu chuyện của em ạ ?.


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15455 21:04, 20/04/2025

Mình xin tâm sự về chuyện yêu đơn phương một bạn nữ trong lớp. Mình đã đơn phương bạn từ hồi học kì 1 năm 2, đến bây giờ là sắp học kì 3 năm 2 rồi nhưng vẫn chưa thể bày tỏ được lòng mình, có lẽ vì nỗi sợ từ chối, vì những tổn thương trong quá khứ... Xem thêm

#15454 16:04, 20/04/2025

CLB tình nguyện và câu chuyện chiếc bánh "đúng hãng" Trước tiên, cần làm rõ: từ thiện là hành động xuất phát từ lòng tốt, là sự sẻ chia tự nguyện của người có điều kiện hơn đến với những người khó khăn. Ở đó, sự chân thành và tinh thần tương trợ mới là cốt lõi, còn vật chất... Xem thêm

#15453 22:04, 19/04/2025

"Ái tình là sa vào mê lộ, còn anh là một hồi mê say". Anh C. Bảo K27 Sư phạm NNA này, em không thể bảo anh bỏ thuốc lá, càng không có tư cách bảo anh bỏ thuốc lá, bởi vì em nghĩ thuốc lá không tốt, nhưng yêu thầm cũng có tốt đâu anh nhỉ? Có trời mới... Xem thêm

#15452 22:04, 19/04/2025

ĐƠN PHƯƠNG KHÔNG THỂ NÓI Xin chào mọi người, hôm nay mình xin kể về chuyện tình đơn phương một tháng của mình. Vì mình không thể nói ra nên mình giãi bày qua đây để lòng mình thấy nhẹ nhàng hơn. Chuyện là hồi tháng 3, mình đã lỡ rung động với một bạn nam cùng lớp bởi những... Xem thêm

#15451 20:04, 19/04/2025

Hi mọi người, Chuyện là mình là một người rất dễ rung động với lại ghen tị với tình cảm của người xung quanh. Chỗ làm mình có một bạn rất xinh, bạn đó dễ thương, hài hước, nói chung là kiểu rất match cái năng lượng với mình nên là kiểu mình cũng có để ý bạn đó. Nhưng... Xem thêm