Gửi Vy,

Cuối cùng thì cũng kết thúc một học kỳ D và Vy cùng học chung rồi. Chúng mình đã cùng đi qua những cung bậc cảm xúc vui có, buồn để rồi nước mắt rơi cũng có. Thật sự D rất trân trọng những lúc như thế, vì nhờ đó, một cách lặng lẽ mà D thấy được cảm xúc của Vy và sự trưởng thành mạnh mẽ hơn qua từng giai đoạn, điều này khác với những gì D nghĩ về Vy khi mới gặp Vy lần đầu.

D mừng vì cuối cùng Vy cũng đã làm xong bài "Phương pháp nghiên cứu" của mình, một thành công to lớn mà sự nỗ lực từ bên trong của Vy đã giành lấy được. Nhưng D chỉ tiếc một điều là đôi khi con người ta luôn mong cầu một điều gì đó quay trở lại đằng sau những hành động giúp đỡ của mình, để rồi khi mong đợi quá nhiều và mọi thứ không như ý muốn thì lại rơi vào hố sâu thất vọng. Khoảng thời gian Vy stress, D đã cố gắng hết sức mình để chia sẻ và mong một phần nào đó năng lượng của D cũng giúp Vy nguôi ngoai và tự vượt qua được những khó khăn đó.

Nhưng sau tất cả, cái D cảm nhận được chỉ là một sự lạnh lùng, hoặc có thể Vy xem sự giúp đỡ của D chỉ là một trong hàng trăm sự giúp đỡ khác và nó quá nhỏ để Vy có thể bận tâm.

Không một lời cảm ơn, không nói gì thêm và không gì cả. Chỉ là một nụ cười xã giao và bước qua nhau trong ngày cuối cùng tổng kết môn. Có những điều D chờ từ Vy rất nhiều, nhưng giờ chắc cũng chẳng còn cơ hội để chờ nữa. Có vẻ như D chưa giúp được nhiều người, nên sự mong cầu để nhận lại được một cái gì đó vẫn hiện hữu trong những hành động của D. Đó là con người của D, luôn cố gắng giúp đỡ mọi người hết mình dù cuối cùng có ra sao đi nữa, và D chấp nhận phần thiệt về mình.

D không trách Vy, vì suy cho cùng, tất cả ai cũng đều có những mối bận tâm lo lắng của riêng mình. Vy là một người tốt, mạnh mẽ và D tin những điều Vy mơ ước và tâm niệm hoàn thành trong tương lai đều có thể hiện thực, chỉ cần Vy cố gắng hết mình. D mong rằng Vy sẽ cười nhiều hơn và nước mắt cũng hiếm đi, và Vy sẽ tiếp tục bước đi trên những cảm xúc hạnh phúc mà Vy đã chọn. D thành thật chúc Vy những điều đó, và luôn nhớ một điều: Gia đình là nơi Vy có thể trở về mỗi khi cần chữa lành những vết thương lòng.


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Thú tội, xin lỗi, cảm ơn

#15024 22:11, 20/11/2024

Nhân ngày Nhà Giáo Việt Nam -20/11, em xin chúc tất cả các thầy cô HUFLIT thật nhiều sức khoẻ và đạt được thành công trong công việc ạ! ✨ 🌸 Đặc biệt, em xin cảm ơn cô Diệu khoa Lý luận chính trị vì những câu chuyện của cô đã tiếp cho em thêm động lực để làm những... Xem thêm

#15025 22:11, 20/11/2024

Nhân dịp ngày nhà giáo Việt Nam 20/11, em kính chúc các thầy cô, đặc biệt là các thầy cô khoa Quản trị Kinh doanh thật nhiều sức khỏe, năng lượng tràn đầy để tiếp tục vun đắp cho sự nghiệp trồng người bọn em. Tuy thật đáng tiết vì không thể gặp các thầy cô ngày hôm nay để... Xem thêm

#15026 22:11, 20/11/2024

Thấy mọi người đăng bài chúc thầy cô 20/11 vui vẻ và cảm ơn thầy Huy Khải nên mình cũng muốn đăng một confession để gửi lời cảm ơn đến người giảng viên mình vô tình đăng kí được, là cô Trần Thị Minh Thư 🫶. Mình đăng kí cô lần đầu là môn Nghe - Ghi chú ở năm... Xem thêm

#15020 17:11, 20/11/2024

Nhớ mãi cái confession của một thầy năm ngoái không nhận được lời chúc của các bạn sinh viên mà thương quá chừng 🩵. Hôm nay 20/11, em cũng chúc tất cả thầy cô HUFLIT luôn luôn trẻ khoẻ, xinh tươi và tràn đầy nhiệt huyết với sự nghiệp trồng người, đạt được nhiều thành công trong công việc cũng... Xem thêm

#15018 09:11, 20/11/2024

Hôm nay là ngày 20/11, em xin chúc các thầy cô ngành Ngôn ngữ Trung sức khỏe dồi dào, mãi mãi tuổi 18 để dạy chúng em thêm nhiều điều hay ạ. Đặc biệt là thầy Toàn dễ thương lắm, chúc thầy khoẻ mạnh, luôn luôn nhiệt huyết, yêu đời. Còn thầy An em cũng chúc thầy an khang, thịnh... Xem thêm