Chào mọi người, mình là một cựu HUFLITer tốt nghiệp đợt 1 năm 2023. mình không biết phải trải lòng cùng ai hoặc ở đâu nên mình mượn tạm trang confession để tâm sự ạ. Tâm sự dài và tiêu cực nên nếu không thích mọi người có thể lướt qua ạ.

Mình là con một và gia đình mình là một gia đình nhỏ 3 người. Vào tháng 9 năm ngoái, nhà mình gặp biến cố lớn, mẹ mình bệnh nặng và cả nhà mình phải tất bật đi chạy chữa cho mẹ mình. Tới tháng 10 nhà trường làm Lễ Tốt nghiệp đợt 1, ban đầu mình dự định sẽ cùng ba tham dự nhưng vì bệnh tình của mẹ nên ngày đó chỉ có một mình mình đến lễ.

Mình cũng hơi buồn mọi người ạ, buồn chứ, nhìn mọi người xung quanh ai ai cũng có người thân đi cùng dự lễ tốt nghiệp mình cũng thấy có chút tủi thân. Nhưng mà ba mẹ mình vẫn được thấy mình trên TV, cũng thấy an ủi được phần nào :> Mình còn tự hứa sẽ cố học lên cao nữa (thạc sĩ chẳng hạn) để đền bù cho ba mẹ mình một lễ tốt nghiệp khác.

Sau khi tốt nghiệp thì mình cũng chật vật đi kiếm việc làm. Phần vì bệnh của mẹ cần mình và mọi người ở bên chăm sóc thường xuyên nên cũng khó kiếm được công việc phù hợp với thời gian của mình lúc đó. Nhà mình cũng không khá giả gì cho cam nên lúc đó mình mong kiếm được việc làm lắm luôn.

Nhưng đến tháng 3 năm nay thì bệnh tình của mẹ mình đã thuyên giảm và có dấu hiệu phục hồi tích cực và mình cũng kiếm được việc làm mọi người ạ. Những tưởng cuộc đời của mình sẽ sang trang mới, những tưởng sau giông bão sẽ là cầu vồng nhưng không. Khi mà mẹ vẫn chưa kịp khoẻ hẳn thì mình nhận được tin ba bị ung thư. À thì... mình tuyệt vọng mọi người ạ :") Vẫn chưa có kết quả sinh thiết nhưng bác sĩ nói là bệnh của ba mình xấu rồi, phải nhập viện điều trị và trị được tới đâu hay tới đó. Ờm... lời của bác sĩ làm mình tuyệt vọng x2 :")

Suốt cuộc đời này, mình chưa từng trải qua cú sốc nào lớn như thế này mọi người ạ. Từ tháng 9 năm ngoái cho đến tháng 4 năm nay là 8 tháng ròng rã, không một phút giây nào mà mình ngừng cầu mong cho ba mẹ mình khoẻ mạnh, bình an, tai qua nạn khỏi cả.

Mình đã luôn ước mơ sẽ xây cho ba mẹ một căn nhà, nhỏ thôi nhưng vừa đủ cho gia đình 3 người. Mình luôn mong căn nhà đó sẽ có một khu vườn cho ba trồng cây, một nhà kho cho ba để đồ. Nhưng mà mình không biết ung thư thì có thể trị khỏi không nữa... Mình sợ lắm mọi người ạ. Mình vẫn chưa làm được gì cho ba mẹ hết, mình mới chỉ nhận được tháng lương đầu tiên, chưa mua cho ba mẹ món ăn ngon nữa huống chi là căn nhà.

Hiện giờ mình chỉ mong ngóng một tia hi vọng hay một phép màu nào đó cho ba. Hi vọng ba mình sẽ lại khoẻ mạnh và sống thật lâu bên mình và mẹ thôi.

Mọi người xung quanh, ai cũng nói mình cố lên, lạc quan lên, mạnh mẽ lên nhưng thực sự mình không làm được. Nhiều biến cố xảy ra liên tiếp khiến mình gần như suy sụp hoàn toàn, có một thời gian mình còn phải tự chữa lành bệnh trầm cảm trong khi phải cùng mẹ chiến đấu với bệnh.

Và nếu những tháng ngày trước đó đối với mình là địa ngục thì những ngày gần đây còn hơn cả địa ngục. Không lúc nào mà mình không ngừng khóc. Ai cũng kêu mình phải mạnh mẽ lên, mình là hi vọng, là ngọn lửa tiếp thêm động lực cho ba mẹ và mình đã cố, cố hết sức đến gần như ngã gục. Mình chỉ muốn nói với mọi người là mình cần một chỗ dựa để dựa một lúc thôi, một xíu xiu thôi cũng được, xong mình sẽ lạc quan, sẽ mạnh mẽ nhưng mà mình không nói được mọi người ạ.

Đến đây thôi. Xin lỗi vì đã mang đến cho mọi người sự tiêu cực này ạ.

Hi vọng mọi người sẽ có một ngày tốt lành, luôn luôn vui vẻ và hãy luôn trân trọng những người thân xung quanh mình khi còn có thể nhé.


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#14857 20:10, 21/10/2024

Góc hỏi chấm (?) của mẹ. Chiện là cuối tuần vừa qua là một ngày vô cùng đặc biệt đối với người phụ nữ. Biết được thế nên mình cũng hớn hở chuẩn bị quà cho người phụ nữ tuyệt nhất đời mình là Mẹ một cây sen đá nho nhỏ, cũm dễ thương, rùi mang về quê chúc mừng... Xem thêm

#14852 11:10, 19/10/2024

Chào các bạn, mình là nữ cựu sinh viên của trường UFM, và cũng mới đây thôi mình vừa tham dự tốt nghiệp của em gái mình ở HUFLIT. Chuyện cũng chẳng có gì, cho tới khi mình bất chợt thấy một vài bạn tân cử nhân chụp chung tấm hình và hứa hẹn cho dù ra trường vẫn sẽ... Xem thêm

#14851 11:10, 19/10/2024

Em biết là cô thích Nayeon nên đã nói với các bạn, mà sao em nhớ lại thấy cô lúc nào giao diện cũng cộc hết. Nhưng mà mỗi lần nhìn cô, em cảm thấy giống như em đang học giải phẫu. Các đốt sống thứ 9 của cô đẹp bá cháy, các nếp nhăn dưới gót chân trái của... Xem thêm

#14850 10:10, 19/10/2024

Mọi người nghĩ sao về việc bạn bè chơi chung với nhau từ khi mới vào Đại học, cho tới giờ sắp ra trường thì lại thổ lộ ra tính cách hay tính toán, so đo rồi im lặng tách nhóm. Trong khi mọi thứ đang rất bình thường và không có tranh cãi nội bộ nào. Hay có lẽ... Xem thêm

#14849 23:10, 18/10/2024

Trưa 17/10, sau khi học GDTC xong, em ra về mà với cái sự đãng trí. Em không nhớ chính xác chỗ để xe của mình. Em đi vòng vòng kiếm được một lúc thì có một anh trong tổ giữ xe hỏi em xe để đâu mà nãy giờ thấy em đi vòng vòng hoài. Em thấy mới nói... Xem thêm