Chào mọi người, em là sv K29. Em có chuyện nan giải cần lời khuyên và góp ý từ các ac và các bạn lắm luôn ạ.
Chuyện là em với bạn H chơi thân từ cấp 2, tụi em chơi thân với nhau lắm. Qua cấp 3 tụi em cũng đậu chung một trường nhưng khác lớp, em đón H đi học mỗi ngày. Lên lớp 11 thì tuổi này các bạn cũng đã biết sửa soạn makeup cho bản thân hết rồi í ạ, em cũng ngựa em cũng tập tành xong rồi mỗi lần mà em với H có hẹn đi chơi thì em qua makeup cho bạn ấy trước, xong rồi em sẽ make sau.
Chuyện cũng bình thường trôi qua. Em đã make cho bạn ấy từ năm 11 đến tận bây giờ vì em nghĩ một ngày nào đó bạn ấy cũng sẽ học makeup thôi vì con gái ai cũng muốn mình xinh đẹp hết. Cho tới lần gần nhất là em với H có hẹn đi chụp hình Tết. Như thường lệ em gom đồ make của em qua nhà H (bonus: mỗi lần qua make là em gom đồ đầy một balo HUFLIT, mỗi lần gom qua đó make xong rồi về lại soạn ra). Trời ơi cái lúc về á, lần nào em cũng muốn xỉu ngang. Em chỉ muốn được nằm thoi, nhưng mà em phải soạn ra vào vị trí ban đầu.
Em kể tiếp câu chuyện nha, lúc đó em qua make cho bạn xong rồi em có bâng quơ nói một câu là "học make up đi H, tao chỉ cho dễ lắm". Xong òi bạn ấy phán một câu xanh rờn "chừng nào mày chet thì tao học" :))))
Trời ơi em hơi bị giật mình nhẹ luôn, xong em cũng cười trừ thoi à. Em make cho bạn ấy xong bạn ấy xem đồng hồ trễ giờ để lấy cảnh nắng đẹp rồi, bạn ấy kiu em đi luôn trong khi em chưa làm gì hết, và ngày hôm đó em để mặt mộc và đeo khẩu trang nguyên ngày.
Em cũng tủi thân lắm, em hong biết là bạn ấy có quan tâm đến cảm xúc của em không nữa. Em thiết nghĩ là hong lẽ em make cho bạn ấy cả đời luôn hả trời ? Giờ cuộc đi chơi của em với bạn ấy thành áp lực của em luôn.
Cái đó mới là chuyện makeup thôi à còn qua tới khâu chụp hình. Bình thường em là người chụp thôi, ít khi kiu bạn ấy chụp cho em lắm mà bữa đó em hong makeup, cái mặt nó xấu thì thôi rồi luôn, tưởng đâu vong đi ăn Tết. Em chụp cho bạn ấy xong thì em có ngỏ ý là H ơi chụp cho tao vào tấm được hong, bạn ấy cũng đồng ý. Chụp được vài tấm bạn ấy đưa cho em coi xong rồi em nói chụp lại cho em góc này đi, cái bạn H quạo xong rồi cộc với em, trong khi hình em chụp cho bạn ấy lên đến hàng trăm tấm, còn hình của em chỉ đếm trên đầu ngón tay chưa chắc đủ nữa.
Từ đó đến giờ, việc make up, chụp hình, sửa ảnh em đều làm hết tất cả mọi thứ. Bạn ấy chỉ việc tạo dáng, có khi em thức cả đêm để chỉnh mà bạn ấy còn hối em nữa. Thật sự em cũng mệt nhưng mà chơi chung từ cấp 2 tới giờ nên em trân trọng tình bạn này lắm.
Ngoài lề tí là sau khi xong cấp 3 thì em học ĐH, bạn ấy đi làm nên lâu lâu em về quê thì mới gặp nhau. Em mới niềng răng từ lúc nhập học nên ăn uống hơi khó khăn. Bạn nào mà niềng, vừa đeo khí cụ nong hàm, vừa nâng khớp cắn trời ơi ta nói combo huỷ diệt luôn. Nhìu lúc tưởng đâu em không có răng không á.
Đợt đó em về quê có hẹn đi ăn với bạn. Em qua make up xong rồi đưa bạn đi ăn, bữa đó tụi em đi cafe chụp chẹt trước rồi ghé qua ăn mỳ cay. Phục vụ vừa bưng 2 tô mỳ lên bạn đó nói "mày ăn lẹ đi" :))) Em kiểu ô mài gosh, nà ní. Mình đi chơi thoải mái tự do hạnh phúc mà đâu phải đi chơi theo hợp đồng đâu. Răng em yếu nữa nhưng mà em cũng cố ăn nhanh tại bạn ấy nói về cho bạn ấy ngủ sớm mai đi làm.
Em mới gắp được mấy miếng là "tao xong rồi đó", bạn H cộc ra mặt với em luôn. Cái em thấy zị em bỏ tô mỳ xong em chở H về luôn mặc dù em đói khát dữ lắm. Bạn ấy cũng hong biết là bạn ấy làm em buồn luôn á trời ơiii, mà trong khi mấy bạn em mới quen đầu năm nhất còn take care em "mày cần cắt đồ ăn ra hong... ". Kiểu em suy nghĩ hay là do tụi em thân quá nên mới như vậy.
Giờ em cũng khó chịu trong lòng lắm, em không biết giải quyết như nào, em nên tiếp tục tình bạn này hay hong... Em xin chân thành cảm ơn ac và các bạn đã đọc hết câu chuyện này của em ạ, em rất mong chờ những lời góp ý của ac và các bạn ạ. ❤️.
Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook