Lúc em viết bài này em đang khóc rất nhiều, em không biết phải làm sao nữa. Em chán ghét sự vô dụng của bản thân, chán ghét cái sự đố kỵ ích kỷ của mình.

Em vốn là người nhạy cảm nên rất khó mở lòng. Có lẽ cũng vì thế mà em rất ít bạn. Từ hồi lên đại học đến giờ em chỉ chơi được với một người bạn thôi. Bạn cấp 3 em cũng không còn liên lạc nữa. Bạn ấy rất tốt với em, lúc nào cũng giúp đỡ em trong việc học và sẵn sàng nghe em tâm sự.

Nhưng dạo gần đây tự dưng em lại nảy sinh cảm giác đố kỵ với bạn. Em thề là em không hề có ác ý gì hết. Chỉ là mỗi khi nhìn thấy thành công của bạn em lại không chịu nổi mà cảm thấy khó chịu. Em từng có tiền sử bị bệnh tâm lý. Phải khó khăn lắm em mới vượt qua được bằng cách dùng thuốc. Chỉ là em không biết phải làm gì bây giờ nữa.

Cùng học một chuyên ngành như nhau, cùng có xuất phát điểm là đến từ tỉnh lẻ nhưng bây giờ bạn bỏ xa em một khoảng. Bạn đã có tất cả chứng chỉ để sẵn sàng nộp xét tốt nghiệp, có sẵn chỗ thực tập và công việc đúng chuyên ngành, có một bảng điểm đẹp và hơn hết là có rất nhiều bạn. Em rất sợ, bạn quá ưu tú, có nhiều người tâm sự vây quanh. Còn em, chỉ có mỗi bạn ấy.

Những lúc nghe bạn ấy kể về gia đình bạn ấy, em cảm thấy tủi thân vô cùng. Bạn có một người mẹ hiểu bạn, lúc nào cũng bên cạnh động viên, an ủi và thấu hiểu. Còn em, ba mẹ em lúc nào cũng muốn em như thế này, như thế kia. Lúc nào cũng biết cái gì tốt cho em nhưng chưa bao giờ hỏi em thực sự muốn gì.

Đỉnh điểm là mẹ ép em đi du học sau khi em thi trượt bằng IELTS năm ngoái. Khi em tâm sự chuyện này với bạn, bạn còn bày ra ánh mắt ngưỡng mộ mà nói rằng bạn ước được như em. Bạn muốn đi du học nhưng không có điều kiện kinh tế. Nếu đi thì nhà bạn phải bán miếng đất để làm của hồi môn cho bạn.

Em cũng ước vậy. Em ước em có thể đổi chỗ cho bạn để sống cuộc đời em mong ước, cuộc sống không phải lo nghĩ điều gì. Bạn không biết rằng em có rất nhiều áp lực phải đối mặt mỗi sáng thức dậy, em lo mình không có chứng chỉ để tốt nghiệp đúng hạn, áp lực làm hài lòng ba mẹ, áp lực tìm việc.

Thật sự là ngày ngày em càng thể hiện sự chán ghét khi phải nói chuyện với bạn mặc dù bạn không làm gì sai. Nhưng bạn vẫn nhẹ nhàng làm em thấy có lỗi vô cùng. Em phải làm sao đây?


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15485 10:04, 28/04/2025

Do vừa học vừa phụ giúp công việc gia đình nên tối mình mới có thời gian viết tiếp những dòng tâm sự này. Dưới đây là nối tiếp cậu chuyện của mình. Những toan tính của N mà mình dần cảm nhận được... N lúc mới quen vẫn hay gửi tớ những tin nhắn dài, kiểu: "Cậu là người... Xem thêm

#15484 22:04, 27/04/2025

Tớ chưa bao giờ nghĩ mình sẽ viết confession thế này. Tớ luôn giữ kín cảm xúc, nhưng lần này, nỗi đau lớn quá, tớ ko biết phải chia sẻ cùng ai nên chọn viết ra trên này để phần nào nhẹ lòng hơn. Tớ là sinh viên năm 3. Nhà tớ khá giả, kiểu không phải đại gia nhưng... Xem thêm

#15483 20:04, 27/04/2025

Nghe phú bà kể làm mình nhớ lại câu chuyên của mình cũng dại trai không kém nên lên đây tâm sự với mọi người. YÊU THẰNG TỒI LÀ SAI, THA THỨ CHO NÓ MỚI LÀ ĐẠI HỌA 💔 Tháng 9 – Ngày đầu quen nhau, tôi tưởng gặp được định mệnh. Anh đỡ tôi dậy khi tôi té xe... Xem thêm

#15481 21:04, 26/04/2025

NẾU KHÔNG THỰC HIỆN ĐƯỢC, XIN ĐỪNG GIEO HI VỌNG CHO SINH VIÊN Chào mọi người, mình thật sự thất vọng về cách mà người giảng viên này triển khai cách giảng dạy cũng như việc cho điểm các bạn sinh viên. Mình học cô từ học phần TKGD, cô khá là trẻ trung, tuy nhiên cách giảng thức giảng... Xem thêm

#15480 19:04, 26/04/2025

THỰC LỰC HAY CHỈ LÀ THÁI ĐỘ? Mình là sinh viên năm nhất ngành Ngôn ngữ Trung, và đã có một trải nghiệm trong lớp học mà mình chắc chắn không bao giờ quên. Đây là câu chuyện về một cuộc đối đầu rất kịch tính giữa cô giáo giỏi và một bạn nữ trong lớp – người luôn tỏ... Xem thêm