Lúc em viết bài này em đang khóc rất nhiều, em không biết phải làm sao nữa. Em chán ghét sự vô dụng của bản thân, chán ghét cái sự đố kỵ ích kỷ của mình.

Em vốn là người nhạy cảm nên rất khó mở lòng. Có lẽ cũng vì thế mà em rất ít bạn. Từ hồi lên đại học đến giờ em chỉ chơi được với một người bạn thôi. Bạn cấp 3 em cũng không còn liên lạc nữa. Bạn ấy rất tốt với em, lúc nào cũng giúp đỡ em trong việc học và sẵn sàng nghe em tâm sự.

Nhưng dạo gần đây tự dưng em lại nảy sinh cảm giác đố kỵ với bạn. Em thề là em không hề có ác ý gì hết. Chỉ là mỗi khi nhìn thấy thành công của bạn em lại không chịu nổi mà cảm thấy khó chịu. Em từng có tiền sử bị bệnh tâm lý. Phải khó khăn lắm em mới vượt qua được bằng cách dùng thuốc. Chỉ là em không biết phải làm gì bây giờ nữa.

Cùng học một chuyên ngành như nhau, cùng có xuất phát điểm là đến từ tỉnh lẻ nhưng bây giờ bạn bỏ xa em một khoảng. Bạn đã có tất cả chứng chỉ để sẵn sàng nộp xét tốt nghiệp, có sẵn chỗ thực tập và công việc đúng chuyên ngành, có một bảng điểm đẹp và hơn hết là có rất nhiều bạn. Em rất sợ, bạn quá ưu tú, có nhiều người tâm sự vây quanh. Còn em, chỉ có mỗi bạn ấy.

Những lúc nghe bạn ấy kể về gia đình bạn ấy, em cảm thấy tủi thân vô cùng. Bạn có một người mẹ hiểu bạn, lúc nào cũng bên cạnh động viên, an ủi và thấu hiểu. Còn em, ba mẹ em lúc nào cũng muốn em như thế này, như thế kia. Lúc nào cũng biết cái gì tốt cho em nhưng chưa bao giờ hỏi em thực sự muốn gì.

Đỉnh điểm là mẹ ép em đi du học sau khi em thi trượt bằng IELTS năm ngoái. Khi em tâm sự chuyện này với bạn, bạn còn bày ra ánh mắt ngưỡng mộ mà nói rằng bạn ước được như em. Bạn muốn đi du học nhưng không có điều kiện kinh tế. Nếu đi thì nhà bạn phải bán miếng đất để làm của hồi môn cho bạn.

Em cũng ước vậy. Em ước em có thể đổi chỗ cho bạn để sống cuộc đời em mong ước, cuộc sống không phải lo nghĩ điều gì. Bạn không biết rằng em có rất nhiều áp lực phải đối mặt mỗi sáng thức dậy, em lo mình không có chứng chỉ để tốt nghiệp đúng hạn, áp lực làm hài lòng ba mẹ, áp lực tìm việc.

Thật sự là ngày ngày em càng thể hiện sự chán ghét khi phải nói chuyện với bạn mặc dù bạn không làm gì sai. Nhưng bạn vẫn nhẹ nhàng làm em thấy có lỗi vô cùng. Em phải làm sao đây?


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15030 23:11, 21/11/2024

Chào mọi người, mình hiện là sinh viên năm 3 của trường. Chuyện là vào một buổi tối đẹp trời nọ, mình tạch một lúc 2 bài kiểm tra tiếng Trung chuyên ngành Kinh thương, và khả năng mình rớt môn này cao hơn gấp 2 lần khả năng bị crush từ chối. Mình biết nỗi buồn nào cũng sẽ... Xem thêm

#15023 22:11, 20/11/2024

Em là một giảng viên trong trường. Hôm nay (20/11), em xin gửi lời cảm ơn cách đặc biệt đến các cô chú bộ phận lao công và bảo vệ của trường. Các cô chú là những người phải đến trường sớm hơn bất kì ai khác, và cũng là người về muộn hơn bất kì ai. Nhờ sự siêng... Xem thêm

#15022 21:11, 20/11/2024

Trải qua hành trình 3 năm không quá dài nhưng rất nhiều kỷ niệm đẹp em đã được khắc ghi cùng bạn bè và thầy cô ở HUFLIT. Các thầy cô của tập thể HUFLIT nói chung và các thầy cô đã đồng hành cùng em qua các học phần đều là những người vô cùng nhiệt huyết, tài năng,... Xem thêm

#15021 21:11, 20/11/2024

Nhân ngày 20/11 em xin chúc tất cả giảng viên khoa Luật thật dòi dào sức khỏe, sống lâu trăm tuổi, tiền vô như nước tiền ra nhỏ giọt, con đường sự nghiệp của quý thầy cô luôn rực rỡ, đạt được tất cả các mục tiêu mình đặt ra. Chúc cho ba mẹ quý thầy cô an khang thịnh... Xem thêm

#15019 10:11, 20/11/2024

Nhân dịp Ngày Nhà giáo Việt Nam, em xin chúc quý thầy cô khoa Ngoại ngữ và tập thể giảng viên trường một mùa Hiến chương tràn đầy niềm vui và hạnh phúc. Kính chúc quý thầy cô luôn vững tâm với nghề để tiếp tục chèo đò đưa các thế hệ sinh viên tiếp tục đến bến bờ tri... Xem thêm