Xin chào mọi người, mình là sv năm 2 của trường và mình muốn kể một chuyện mà mình không dám tin là có thể là sự thật nhưng nó lại diễn ra trước mắt.
Mình có quen một bạn nam từ năm nhất. Bạn ấy siêu ngoan, dễ thương nói chuyện dịu dàng, rất chăm sóc bạn bè nữa, học giỏi và mình nhấn mạnh lại là siêu ngoan, siêu hoà đồng, siêu dịu dàng. Vào một ngày trong tuần này, mình và bạn ấy có ý định đi xem phim vì bạn ấy có chuyện buồn trong việc học nên mình mới rủ. Mới đầu bạn ấy không chịu, bảo là không muốn đi đâu nhưng mình mời quá bạn ấy đành đi cho mình vui.
Nhưng khi hẹn gặp ở rạp chiếu, bạn ấy nói với mình là tâm lý bạn đang không ổn tý nào, nếu lát vào xem thấy bạn khó chịu hay sao thì đừng hỏi gì hết, lát là hết thôi, rồi thấy hông ổn nữa thì chạy nha, mặt kệ bạn ấy. Mình cũng hông hiểu gì hết bảo hong có sau đâu mà, chỉ nghĩ là bạn chọc, mà chọc nhập tâm quá mức đến lúc mua vé còn đặt ngồi xa nhau. Mình cũng hơi tức nên phải đặt lại.
Khi vào trong xem mới đầu ổn nhưng chừng 15p sau bạn lại nói lên là đã mệt mà còn đi chỗ vô vị nữa, nhàm chán. Nhưng đây là một bộ phim bạn rất thích, hay rủ mình đi xem nữa, thế mà hôm nay lại thế. Lúc đầu còn ổn nhưng vào rạp 15p lại như một người khác.
Mới đầu mình cũng không để ý lắm nhưng càng ngày càng lạ. Mình thấy hông ổn nên định kêu bạn về, thế nhưng đột nhiên bạn đứng lên đi ra ngoài một mạch khi mình chưa kịp nói gì. Mình cũng chạy theo ra đến mình gọi bạn cũng không trả lời, mình lại kéo tay thì bạn quay lại trả lời là "Tôi biết cô à, hmmm, hay là cô biết hắn". Mình rất là hoang mang luôn, cái bạn lại nói thêm "à thì ra là biết hắn, kí ức của hắn có sự xuất hiện của cô".
Mình run đến mức quỵ xuống vì đó không phải là bạn ấy tí nào nhưng thật sự là bạn ấy, rồi đột nhiên bạn đó nói tiếp "tôi đã làm gì cô chưa" rồi cười bỏ đi, còn nói thêm "hắn bây giờ chưa thể gặp cô đâu" và "cô đừng đánh đồng tôi với những thứ mà cô suy nghĩ, tôi là hắn, và hắn là tôi". Mình nghe mà ám ảnh, đúng là lúc đó mình nghĩ là ai nhập bạn ấy thật.
Mình sợ run đến mức không về nổi, cũng không dám khóc, không dám để ra tiếng động. Rồi người đó bỏ đi một mạch, người đó rất đáng sợ, rất gai góc dám động tay chân ngay lập tức. Mình thì không về nổi phải nhờ chị mình đưa về và còn đưa mình đi chùa nữa vì mình rất sợ hãi.
Đến vài ngày sau, mình mới dám gặp lại bạn ấy ở trường và bạn lại là một người dịu dàng, chăm sóc mọi người. Mình không dám tin nên cứ để khoảng cách với bạn ấy. Bạn ấy chắc cũng thấy lạ nên gọi mình hỏi sao thế, mình không dám nói chỉ bảo là bạn khoẻ chưa rồi bỏ đi. Cái ngày hôm sau bạn nhắn tin cho mình hỏi sao thế, rồi nói mai gặp bạn chút cho biết sự thật.
Mình cũng không hiểu gì nhưng mà mình cũng đi gặp bạn ấy, thì bạn ấy đưa mình một cái hồ sơ bệnh tâm lý và mình thấy để là bạn bị đa nhân cách, còn một nhân cách nữa trong cơ thể. Mới đầu mình cũng không tin nhưng đây là hồ sơ của bệnh viện lớn ở thành phố, khó có thể không tin được. Mình định hỏi thì bạn ấy gật đầu nói là sự thật, xin lỗi nha, cái này khó nói lắm, giờ đã thành ra vậy nên bảo mình có thể không chơi với bạn nữa và bạn cũng hông trách gì đâu.
Bạn chỉ nói là do một biến cố lúc nhỏ khiến bạn trở nên như thế để bảo vệ bản thân khi bạn không thể. Mình cũng không biết nói gì nữa nên bỏ đi, bây giờ mình rối lắm, không biết phải làm sao cả, bạn ấy quá tốt, mình cũng có a little bit tình cảm với bạn ấy nữa.
Bây giờ mình phải làm sao đây mọi người, mọi người chỉ mình với ạ ? ? ?.
Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook