Nay mình đi ngoài đường lúc chiều tối muộn, khi đang dừng đèn đỏ mình thấy một cụ già khoảng tầm 70 tuổi đang đứng mời vé số, bỗng chợt mình nhớ lại ông ngoại của mình, tim mình quặn đau.

Mình là sinh viên ở tỉnh, lâu lâu mới về nhà một lần. Mình vẫn nhớ như in ngày nhận được tin báo ông ngoại mất rồi. Mình thương ông lắm tuy mình ít thể hiện ra ngoài. Từ nhỏ mình có cha cũng như không, tuổi thơ của chỉ có tình thương ông ngoại là mình cảm nhận rõ nhất. Nghe tin ông mất, mình đã đứng không vững, mình khóc suốt buổi sáng ở trường.

Lần gặp gần nhất của mình với ông là dịp Tết, ông nói với mình là vào Sài Gòn có khó khăn gì không con, ráng học cho tốt để sau này có cuộc sống khá hơn, sau câu nói đó mình đã tự hứa với lòng sẽ học tốt hơn nữa. Từ khi trở lại trường tới giờ phút này, thành tích của mình rất tốt, mình đã nghĩ sau này tốt nghiệp sẽ dẫn ông đi nhiều nơi.

Ông rất thích ăn mì Hàn Quốc, cũng thích cảnh đẹp ở Hàn, cũng chính điều đó mà mình đã theo ngành Hàn Quốc học để sau này ông có thể một lần đến Hàn và nghe mình phiên dịch cho ông. Điều mình ân hận nhất trong cuộc đời là đã không kịp về nhìn mặt ông lần cuối bởi vì ông được an táng ngay hôm sau. Mình hận bản thân mình bất hiếu, không thành công sớm hơn để phụng dưỡng ông.

Mình sợ ma lắm nhưng mình vẫn ước một lần nhìn thấy ông trong giấc mơ, nhưng giấc mơ về ông không đến với mình hay vì ông biết mình sợ ma, và cũng có thể ông giận mình vì ai cũng mơ thấy ông, chỉ riêng mình là không ?.

Ông mất nhưng cơ thể còn rất ấm như ông sẵn sàng đón nhận nơi vĩnh hằng. Khi viết bài này tay mình vẫn còn run, tim mình nhói đau, tối đến mình hay mở hình của ông xem. Mình vẫn không chấp nhận được sự thật là ông mình đã không còn nữa. Hết năm sau là mình tốt nghiệp nhưng không còn nhìn thấy ông một lần nào nữa. Muốn gặp lại ông phải chờ trăm năm.

10 tháng ông xa mình ?.


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15253 21:02, 21/02/2025

Nhiều lúc em nghĩ rằng em học đại học không biết vì điều gì, nhưng chỉ thấy rằng em đang làm khổ cho người nhà của mình. Từ ba, mẹ đến anh, chị của mình, mọi người không ai được học đại học cả, chỉ có mình là được học đại học thôi, nên mình cũng trân quý điều đấy.... Xem thêm

#15252 22:02, 20/02/2025

Đôi lời bộc bạch của mình về các giảng viên sau 3 năm học tại HUFLIT. - Cô Võ Ngọc Hân, cô nổi tiếng về sự khắt khe trong cách ăn mặc của sinh viên nhưng cô cũng là một GV có kiến thức sâu rộng. Những môn cô dạy cô đều trau chuốt, chia sẻ những điều nhỏ nhặt... Xem thêm

#15250 22:02, 18/02/2025

Gửi tới mọi người câu chuyện của em khi bắt đầu học ĐH. Từ khi em lên TP học thì cảm thấy áp lực từ chính tiền bạc, gia đình lẫn học tập. Học phí thì bố mẹ em bỏ ra cho em học, dù gia đình hơi trục trặc tài chính nhưng bố mẹ vẫn cho em đi học... Xem thêm

#15248 22:02, 17/02/2025

(Thầy nhớ tên cả lớp, trừ em) Hiện tại là một sinh viên năm 2, 12 năm tuổi xuân của em chưa từng yêu đương gì cả. Thẳng ra thì em cũng chả hứng thú với yêu đương, em tính tình em hơi lãnh đạm (kiểu hơi vô cảm). Vậy mà giờ ánh nhìn của em bất chợt khựng lại... Xem thêm

#15238 20:02, 16/02/2025

Chia tay rồi nhưng vẫn phiền nhau Em ở đây hôm nay là muốn tâm sự về chuyện tình cảm của mình và cảm ơn mọi người đã dành thời gian đọc. Em vừa mới chia tay với người yêu cũ, bạn cũng học cùng trường với em. Em là người ngỏ lời chia tay vì tụi em có quá... Xem thêm