Sau khi em xem được confession số # 13205 bỗng dưng em lại nhớ đến câu chuyện của mình ở Hóc Môn. Đó là vào một buổi chiều thứ 6, lúc đó em học xong tiết cuối là 6h chiều, đang hí ha hí hửng đi về ra tới xe thì phát hiện trong balo không có chìa khóa. Lúc đó là em đã cảm thấy hơi hoảng trong lòng, sau đó bắt đầu lục lại để xem là có lạc không thì vẫn không có.
Lúc đó là em đã muốn oà khóc rồi tại vì nhà em đi công việc hết mà trong chùm chìa khoá nhà với remote cửa cuốn nữa nên là em hoảng lắm. Xong chú giữ xe với một chú nhân viên (hong biết gọi vậy có đúng hong) cũng giúp em chạy đi tìm lại chùm chìa khóa (em với chú đi từ lầu 2 lên tuốt lầu 10 để kiếm vẫn không có). Sau đó 2 chú có thử cạy cốp xe em để xem thử là em có bỏ quên không nhưng vẫn không có.
Lúc đó là em thật sự hoảng trong lòng là muốn khóc lắm rồi, mà chú vẫn trấn an thôi đừng khóc để chú coi rồi chú kéo xe em đi tìm thợ rèn chìa để làm lại. Sau khi chú về thì phụ huynh em gọi lên và biết sự tình, mới đem chìa khóa dự phòng lên cho em, lúc đó em mới về được đến nhà.
Confession em muốn gửi lời cám ơn đến 2 chú đã giúp con nha chứ thật sự lúc đó là con muốn khóc lắm rồi đó huhu ? ? ?.
Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook