Bài này giống một confession tâm sự hơn là xin ý kiến, vì mặc dù mình cũng hơi trắc trở nhưng có lẽ mình cũng quyết định xong xuôi hết rồi. Vào thẳng chủ đề thì mình hiện tại đang học năm cuối, và mặc dầu đã học trễ hơn các bạn cùng tuổi, mình cũng học trễ hơn các bạn cùng khoá nốt.
Vì vấn đề tâm lý khá nặng, tuy đang học năm cuối nhưng mình trễ và nợ cũng gần chục môn tròn, có khi hơn. Mình cũng đã tự động viên bản thân rằng không sao hết, học theo sức của bản thân. Mình - tuy sức học có thể cho là ổn - nhưng do thần kinh không ổn định nên mỗi năm thường đăng kí ít môn hơn các bạn vì nếu không, mình sẽ không theo nổi.
Mà tuy tự động viên mình như thế, tự nói rằng mình lựa sức mà học, các bạn ra trường đúng thời hạn mình không nhanh bằng người ta thì chậm hơn vài năm cũng được, miễn là mình không bỏ cuộc, nhưng vẫn có nhiều lúc mình sợ với bất lực lắm.
Có lẽ mình muốn viết confession để tìm người đồng cảm. mình nghĩ mình cũng không phải là người đầu tiên và duy nhất nợ và trễ nhiều môn như thế này, nhưng mà xung quanh không có ai nên đôi khi cũng cảm thấy tủi vì không được "bình thường" như đa số. Không biết các bạn đi trước cũng có ai học chậm như mình không, và vẫn ra trường được dù cho có mất 5, 6 năm đi nữa?
Quyết định học chậm hơn các bạn cũng là do mình đặt ra, vì chỉ có mình hiểu mình và biết lộ trình phù hợp nhất là như nào nên mình cũng không ép bản thân phải stress việc ra trường đúng hạn. Nhưng mà chắc là do đã năm cuối rồi mà mình phải ngồi lại ít nhất là 1-2 năm nữa thấy cũng rầu ghê.
Mình cũng từng đi làm thêm, nhưng mấy năm nay đã nghỉ để qua xong kì thực tập của năm cuối rồi sẽ vừa làm vừa học bù vào các năm sau, mình tính như vậy đó. Không biết khi nào mình mới ra trường được nữa nhưng mình cũng quyết tâm dù có làm sinh viên năm 8 thì cũng phải ra trường rồi, haha.
Đôi khi nhìn vào số năm phải đi thì thấy hơi ngao ngán mông lung quá nhưng nếu có bạn nào đã (hay đang?) phải trả nợ nhiều môn như vậy mình xin một cái vỗ vai nhau đề biết được mình có thể qua được và cũng có người giống mình nghen, mà mình cũng muốn biết làm sao mọi người vượt qua được :((( Coi như là động lực vậy, mình theo kế hoạch chậm mà chắc xong giờ tới năm 4 chưa đến đâu tự dưng rén quá, nhưng rồi cũng sẽ tiếp tục thôi!
Mọi người đọc đến tận đây thì mình xin cảm ơn. Nói nãy giờ nghe sầu não vậy chứ mình vẫn đang ráng từng ngày, mình mượn confession để tâm sự xả lòng nên nó hơi bi ai xíu. Tất cả cùng cố lên nhé! Miễn ra trường được là được rồi huhu.
Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook