Hi, mọi có bao giờ thích một người dẫu biết là không có kết quả chưa?
Năm lớp 12 em có thích một bạn nữ, bạn học rất rất giỏi, bạn luôn đối xử tốt với mọi người, bạn hoàn hảo trong mắt em. Mỗi ngày đi học em chỉ mong được nhìn thấy bạn, em thích cái cách bạn cười vui vẻ, cái cách bạn làm việc, thích cái sự tự tin mỗi khi phát biểu của bạn. Mỗi ngày đi học em đều cố đi sát giờ vào học để được cùng bạn đi vào lớp hoặc chỉ để được gặp bạn nhiều hơn. Em thích bạn nhiều đến thế nhưng chỉ cần còn có thể nhìn thấy bạn mỗi ngày là em mãn nguyện rồi. Em không biết với em nhiêu đó là đủ hay chỉ vì em cảm thấy không có hi vọng nên mới chọn đứng nhìn từ xa vì sang năm là bạn đi du học rồi.
Giữa năm học em có chủ động nhắn tin với bạn, vì là khoảng thời gian ôn thi nên bạn tiếp xúc điện thoại nhiều hơn nên em có cơ hội nói chuyện với bạn nhiều hơn. Đến Tết em có chúc năm mới bạn nhưng bạn không trả lời, sợ phiền nên em quyết định không chủ động nhắn tin với bạn nữa.
Sau khi thi tốt nghiệp em quyết định nhắn tin cho bạn nhưng chỉ với cương vị là người bạn thôi chứ không có ý cưa cẩm, phải vài ngày hoặc một tuần sau bạn mới rep vì bận làm project, làm đẹp cv chuẩn bị cho tương lai.
Sau khi tìm hiểu về thời tiết bên nước bạn du học, em đã tự tập đan khăn choàng cổ để tặng bạn chỉ để bạn có thể nhớ đến em mỗi khi dùng nó. Cứ vài ngày thấy bạn onl thì em mới dám nhắn tin cho bạn vì bạn khá bận và em không muốn làm phiền bạn, trông như độc thoại hay viết nhật ký vậy á. Em tìm hiểu và dần thấy yêu thích về những thứ ở nơi bạn sẽ sống, em tự vẽ và gửi cho bạn xem công trình nổi tiếng ở nơi đó.
Nhưng mãi vẫn không thấy bạn xem hay trả lời tin nhắn, em quyết định nhắn tin nhắn cuối cùng rằng nếu bạn có thời gian thì nói em, em có đồ muốn tặng bạn. Nhưng đến bây giờ đã hơn 1 tháng vẫn chưa có lời hồi đáp nào, khăn thì vẫn ở đó nhưng bạn đã không còn ở đây, bạn ra nước ngoài rồi.
Em còn rất nhiều điều muốn nói, nhiều thứ muốn kể bạn nghe nhưng chắc là không thể rồi. Em chưa thể nói lời tạm biệt hay gửi lời chúc phúc cho bạn, ngày chia tay năm cấp 3 bạn khóc nhưng em chỉ có thể đứng nhìn, em muốn chạy đến ôm bạn nhưng không thể. Không hiểu vì sao nghĩ đến bạn trong lòng em đều cảm thấy day dứt nhưng lại không thể khóc.
Em không hiểu vì sao bạn lại không trả lời tin nhắn của em, là vì bạn thấy em phiền nên không muốn nói chuyện, hay bạn thấy em kì lạ, hay chỉ vì em là con gái? Dù đây không phải thứ tình cảm quá mãnh liệt, em không còn nghĩ về bạn thường xuyên như trước, nhưng mỗi khi nghĩ đến bạn tim em đều hẫng một nhịp, em nghĩ về những kỉ niệm vui vẻ năm cuối cấp, những thước phim về bạn mà chỉ mình em có.
Bài viết khá dài nhưng có thể nói ra hết câu chuyện và tình cảm của em, cảm ơn mọi người đã đọc đến cuối. Chúc mọi người một ngày tốt lành. ?????
Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook