Có ai sống trong gia đình độc hại và đã tự mình thoát ra được không ạ? Và cuộc sống mọi người sau khi tách khỏi gia đình ấy như thế nào?
Từ lúc tách khỏi gia đình, em như được mở mắt, một thế giới mới hiện ra. Con mắt đã nhìn cuộc sống theo một cách khác tốt đẹp hơn. Nghĩ về quá khứ và gia đình mà chán ghét kinh khủng. Có những thành viên ghét đến nỗi không muốn gặp lại lần nữa.
Giờ em mới thấy nền tảng gia đình quan trọng thật chứ. Nó ảnh hưởng rất nhiều đến tính cách, năng lực và tư duy của một con người, ít nhất là trong giai đoạn đầu đời (dưới 30 tuổi). Nền tảng không phải là cha mẹ có tiền, có đất để lại cho con hay là có quyền để con dễ thăng tiến mà là cách người cha người mẹ sống, những gì họ dạy cho chúng ta.
Đâu cần họ là những triệu phú hay là nhà thông thái, chỉ cần họ sống gương mẫu một tí, sống có kỷ luật một tí, lao động làm việc chăm chỉ một tí, vậy đã là tấm gương tương đối tốt cho đứa con rồi. Mà có vậy thì sau này đứa con nó mới tôn trọng, hiếu thảo và vui vẻ chăm sóc khi cha mẹ già yếu bệnh tật. Đằng này thì...
Khoảng cách từ việc có cha mẹ tốt và không có cha mẹ là rất lớn. Và khoảng cách từ việc mồ côi cha mẹ so với có cha mẹ tồi cũng là rất lớn. Em chỉ ước ở mức giữa là được rồi.
Thà không có ai dạy dỗ còn đỡ hơn là được dạy những thứ chẳng ra sao vào đầu và còn bị ảnh hưởng từ cách mà họ sống hàng ngày nữa chứ. Nghĩ đến gia đình mà chỉ thấy hận và chán ghét cùng cực.
Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook