Gia đình mình có 4 người, ba mẹ mình đều là giáo viên, mình còn có một đứa em trai. Mọi người thì thường nghĩ rằng có ba hoặc mẹ làm giáo viên thì sẽ rất sướng như ba mẹ kèm, học giỏi... Mình thì cũng được cái đặc quyền đó nhưng ngoài nó ra thì xung quanh mình toàn áp lực.

Nói là con giáo viên thế thôi chứ mình học không giỏi lắm, và rất nhiều lần mình bị chửi nếu bị điểm kém. Ngoài ra, khi điểm của mình ở mức tạm ổn nhưng nếu thua một bạn nào đó mà bố mẹ biết (con nhà người ta) thì sẽ bị so sánh. Việc so sánh các con của giáo viên này giáo viên nọ đôi khi cũng khiến mình khá tự ti vì không được như họ. Mình đã cố gắng rất nhiều, cố gắng cải thiện điểm nhưng thứ mình nhận lại là không gì cả. Điểm cao thì là điều hiển nhiên còn điểm kém thì sẽ bị mắng.

Lên đại học thì ba mẹ mình có định hướng ngành cho mình (nói là định hướng chứ toàn ngành mà ba mẹ thích chứ mình không có quyền lựa chọn). Mình thì có nói là mình không thích này, không thích nọ vì không có hứng thú với ngành đó thật nhưng ngành mà mình chọn thì ba mẹ đều nói là sau này học ra đều thất nghiệp, mặc dù là mình còn chưa học.

Ngoài ra, bạn bè mà mình quen thì mình khá ít dẫn về nhà vì khi dẫn về, ba mẹ sẽ hỏi đủ thứ như ba mẹ họ làm gì, học giỏi không... Mình thì không có vấn đề gì khi ba mẹ hỏi về gia đình bạn bè, nhưng nếu bạn đó học không giỏi thì ba mẹ mình sẽ kêu đừng nên chơi.

Thật sự là mình không muốn ở nhà một chút nào, ít nhất thì ra ngoài mình còn làm được những điều mình thích và thỏa mãn đam mê, còn khi ở nhà mình chả làm được gì cả. Việc ở nhà chỉ khiến mình trầm cảm và tuyệt vọng.

Còn nhiều bạn thắc mắc tại sao không tâm sự hay nói rõ với bố mẹ đi thì mình nói rất nhiều là đằng khác, nhưng đáp lại chỉ là câu: "Mày 18 tuổi rồi nhưng chưa trải sự đời bằng bố mẹ đâu, khi nào mày lớn thì mày mới hiểu".

Viết ra những dòng tâm sự này cũng khiến mình cảm thấy thoải mái hơn, trước lúc viết thì mình vừa bị chửi cho một trận rồi.


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15456 21:04, 20/04/2025

TUI YÊU LỘN NGƯỜI: HÀNH TRÌNH TỪ PHÚ BÀ XUỐNG ĐÁY XÃ HỘI 😤 Ngày đầu tiên: Cái "gu" định mệnh Hôm đó là buổi hẹn đầu tiên. Thú thật, ngay lúc nhìn thấy nó, tui cũng hơi hụt hẫng nhẹ. Nó cao cỡ bằng tui, mà tui có 1m65 thôi hà. Mà gu của tui là phải cao hơn... Xem thêm

#15455 21:04, 20/04/2025

Mình xin tâm sự về chuyện yêu đơn phương một bạn nữ trong lớp. Mình đã đơn phương bạn từ hồi học kì 1 năm 2, đến bây giờ là sắp học kì 3 năm 2 rồi nhưng vẫn chưa thể bày tỏ được lòng mình, có lẽ vì nỗi sợ từ chối, vì những tổn thương trong quá khứ... Xem thêm

#15454 16:04, 20/04/2025

CLB tình nguyện và câu chuyện chiếc bánh "đúng hãng" Trước tiên, cần làm rõ: từ thiện là hành động xuất phát từ lòng tốt, là sự sẻ chia tự nguyện của người có điều kiện hơn đến với những người khó khăn. Ở đó, sự chân thành và tinh thần tương trợ mới là cốt lõi, còn vật chất... Xem thêm

#15453 22:04, 19/04/2025

"Ái tình là sa vào mê lộ, còn anh là một hồi mê say". Anh C. Bảo K27 Sư phạm NNA này, em không thể bảo anh bỏ thuốc lá, càng không có tư cách bảo anh bỏ thuốc lá, bởi vì em nghĩ thuốc lá không tốt, nhưng yêu thầm cũng có tốt đâu anh nhỉ? Có trời mới... Xem thêm

#15452 22:04, 19/04/2025

ĐƠN PHƯƠNG KHÔNG THỂ NÓI Xin chào mọi người, hôm nay mình xin kể về chuyện tình đơn phương một tháng của mình. Vì mình không thể nói ra nên mình giãi bày qua đây để lòng mình thấy nhẹ nhàng hơn. Chuyện là hồi tháng 3, mình đã lỡ rung động với một bạn nam cùng lớp bởi những... Xem thêm