Chuyện là mình và anh ny (bây giờ là nyc) quen nhau được 4 tháng. Mình có cảm giác anh ấy lúc quen thì rất sợ mình. Mình cảm thấy người yêu không còn như trước nữa, cảm giác quen một người mà người đó sợ hãi mình như một con thú, mỗi lần mình cộc lên quát thì anh giật mình, làm mình cảm thấy quá đáng với anh mặc dù đó là lỗi của anh.

Mình chỉ bực, quát anh một câu mà anh làm vậy, đôi khi mình lại nghĩ trong lòng là thôi bỏ qua. Anh không bao giờ chịu tiếp thu và sửa lỗi, lúc nào cũng giơ ra vẻ mặt "Ơ anh không biết ", "Không phải anh đâu"... và rất nhiều lần nói dối. Có lỗi gì cũng nhận không làm, tới lúc truy ra thì "Anh vô ý", "Anh không nhớ", đâm ra mình thấy chán mối quan hệ này nên chia tay.

Anh ấy không hỏi tại sao, chỉ đồng ý thôi. Mình chỉ nghĩ là chắc do cả hai đều cảm thấy vậy nên mới đi đến quyết định này. Sau chia tay thì mình có thấy có lỗi với anh, thấy anh cũng tội nên vẫn quyết định nhắn tin, cả hai vẫn là bạn bình thường của nhau.

Được tầm 5 ngày, mình thấy acc phụ anh ấn thả tym nhầm tấm hình của mình (tại lúc quen nhau ảnh đưa hết acc mxh cho mình nên mình nhìn cái là mình biết à), thì mình thấy hơi nghi nghi rồi. Mình mới nhắn kể lại với nhỏ bạn thì nó bảo "có lẽ nào, chỉ là đoán thôi chứ tao không chắc". Lúc đó mình đang ở Đồng Nai.

Anh nhắn với mình:

- Em về SG chưa?

- Em chưa, có việc gì không anh?

- Ờ thì anh thấy có lỗi nên anh muốn thú thật với em là trong lúc quen em anh có quen bé... này.

?

Rồi bla bla là do bé hiểu ý anh, quan tâm anh khác với cái cách của em, em ấy cho anh cảm thấy rằng yêu một người mà không sợ hãi nó thoải mái như nào.

Bây giờ mình chỉ nằm nghĩ lại rằng, trong suốt khoảng thời gian không ngắn cũng không dài đó, mình tốn thời gian với một người thật sự không trân trọng mình, nhưng có phải cũng là do mình? Những hàng động tưởng chừng nhỏ nhặt anh ấy có thể để trong lòng mà mình không biết, có nhiều suy nghĩ trong đầu mình bây giờ nó rối lắm.

Vừa trách cũng vừa dằn vặt...

Xin lỗi mọi người vì sự tiêu cực này?


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15456 21:04, 20/04/2025

TUI YÊU LỘN NGƯỜI: HÀNH TRÌNH TỪ PHÚ BÀ XUỐNG ĐÁY XÃ HỘI 😤 Ngày đầu tiên: Cái "gu" định mệnh Hôm đó là buổi hẹn đầu tiên. Thú thật, ngay lúc nhìn thấy nó, tui cũng hơi hụt hẫng nhẹ. Nó cao cỡ bằng tui, mà tui có 1m65 thôi hà. Mà gu của tui là phải cao hơn... Xem thêm

#15455 21:04, 20/04/2025

Mình xin tâm sự về chuyện yêu đơn phương một bạn nữ trong lớp. Mình đã đơn phương bạn từ hồi học kì 1 năm 2, đến bây giờ là sắp học kì 3 năm 2 rồi nhưng vẫn chưa thể bày tỏ được lòng mình, có lẽ vì nỗi sợ từ chối, vì những tổn thương trong quá khứ... Xem thêm

#15454 16:04, 20/04/2025

CLB tình nguyện và câu chuyện chiếc bánh "đúng hãng" Trước tiên, cần làm rõ: từ thiện là hành động xuất phát từ lòng tốt, là sự sẻ chia tự nguyện của người có điều kiện hơn đến với những người khó khăn. Ở đó, sự chân thành và tinh thần tương trợ mới là cốt lõi, còn vật chất... Xem thêm

#15453 22:04, 19/04/2025

"Ái tình là sa vào mê lộ, còn anh là một hồi mê say". Anh C. Bảo K27 Sư phạm NNA này, em không thể bảo anh bỏ thuốc lá, càng không có tư cách bảo anh bỏ thuốc lá, bởi vì em nghĩ thuốc lá không tốt, nhưng yêu thầm cũng có tốt đâu anh nhỉ? Có trời mới... Xem thêm

#15452 22:04, 19/04/2025

ĐƠN PHƯƠNG KHÔNG THỂ NÓI Xin chào mọi người, hôm nay mình xin kể về chuyện tình đơn phương một tháng của mình. Vì mình không thể nói ra nên mình giãi bày qua đây để lòng mình thấy nhẹ nhàng hơn. Chuyện là hồi tháng 3, mình đã lỡ rung động với một bạn nam cùng lớp bởi những... Xem thêm