Gửi Thảo.
Có lẽ, khi viết những dòng này, con tim tôi đang đập theo từng giai điệu của bản "Air on the G string", trầm buồn và lặng lẽ, nhưng lại chứa đầy nỗi nhớ nhung cùng khát vọng tự do-tự do để được yêu.
Thảo có biết, ngày mà tôi nhìn thấy nàng, tôi nhận ra đây là một kiệt tác nghệ thuật không?
Thảo có biết, ngày mà tôi nghe thấy thanh âm nàng, tôi nhận ra đây là khúc hòa tấu du dương đến não lòng không?
Thảo có biết, ngày mà tôi được tiếp xúc với nàng, tôi nhận ra mình đã sống thiếu một phần linh hồn suốt bao nhiêu lâu không?
Mái tóc nàng ngắn, nhưng bồng bềnh với gió
Đôi tay nàng nhỏ, nhưng lay động thế gian.
Dáng người nàng bé, nhưng chiếm cả trái tim.
Đôi mắt nàng đẹp, nhưng sao trỗi muộn phiền.
Có đoạn thơ như thế này:
You, Beloved, who are all.
The gardens I have ever gazed at, longing.
An open window in a country house –, and you almost.
Stepped out, pensive, to meet me.
Streets that I chanced upon, –
You had just walked down them and vanished.
Ngày 8/3, chúc Thảo luôn vui tươi, hạnh phúc rực rỡ như những vườn hoa tươi tắn nhất, cả trong lòng mọi người, và tôi nhé.
Liệu tôi có thể có một cơ hội được không?
-- Từ người bạn chung lớp kinh tế vi mô KQ2108 --
Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook