Đây chỉ là một vài lời tâm sự của một thằng thực sự bị mất phương hướng và đắm chìm trong tiêu cực.
Chào mọi người, tôi là sinh viên năm nhất khoa Công nghệ thông tin và thực sự đây là một cực hình với tôi. Tôi có một niềm đam mê có thể nói là mãnh liệt với nghệ thuật, cụ thể là điện ảnh. Tất nhiên rồi, nói về nghệ thuật và điện ảnh thì mọi người nghĩ tới trường gì? Yeah sure! ĐH Sân khấu - Điện ảnh và tôi thi trượt vì thiếu 0,1. Là 0,1 - đây là số điểm tôi thật sự thiếu và đã có khoảng thời gian tôi trầm cảm vì cho rằng bản thân mình quá xui xẻo, nhưng vì sợ gia đình buồn nên tôi đã giấu đi điều đó.
Tôi xét học bạ đợt 4 và may mắn đậu vào trường mình. Tôi chọn IT vì cũng thấy nghề này lương ra nghề khá hấp dẫn và tới thời điểm hiện tại tôi mới bắt đầu nhận ra sức nặng của môn này. Tôi không khẳng định rằng môn này khó nhưng với một người hướng về nghệ thuật như tôi thì sẽ chẳng thể nào nuốt nổi mấy dòng code hay nhìn hàng giờ vào máy tính. Tôi đã định thi lại SKĐA và đã nói với gia đình về việc bỏ một năm học phí để tôi thi và học lại ngôi trường yêu thích, nói đúng hơn là nơi tôi thuộc về.
Và thứ tôi nhận lại là "mày đừng có tào lao, gần 50 triệu rồi với cả cái nghề quay phim của mày tao thấy nó bạc lắm, không ngon như IT". Và tôi đã thực sự mắc kẹt vì tôi khá sợ mẹ, cộng thêm tư tưởng tiết kiệm mà nhà tôi truyền đạt thì bỏ một năm học gần 50 triệu với tôi là quá nhiều.
Nhưng tới thời điểm hiện tại, thật sự nói thì IT quá sức với tôi. Học tiếp cũng chẳng đem lại kết quả tốt đẹp gì nhưng rút ra thì lại càng không. Khổ nỗi phụ huynh bây giờ cứ cho rằng học Công nghệ thông tin sau này ra có việc làm ổn định, lương cao và mẹ tôi bảo tôi phải cố gắng.
Tôi hiểu là mẹ lo cho tương lai của tôi nhưng cảm giác của tôi thì sao? Mẹ tôi không khó tính nhưng rất khó để tôi có thể tâm sự và chia sẻ vì khoảng cách vô hình nào đó. Hơn thế nữa vị trí của tôi trong gia đình là anh cả nên việc ổn định nghề nghiệp để làm trụ cột là một nhiệm vụ bắt buộc, nên stress lại càng stress. Giờ tôi cũng chả biết làm gì ngoài gõ vài dòng chữ lên đây, nhận vài lời khuyên và rồi tiếp tục tự "giam" mình trong con đường chính bản thân tôi chọn. Hy vọng phép màu nào đó xảy ra để tôi có thể là chính tôi nhưng vẫn đủ để lo cho gia đình.
Cảm ơn đã lắng nghe và ai biết được qua post này có ai đó hay một rich kid nào đó hiểu được tâm sự của tôi mà cho tôi thẳng 50 triệu để tôi trả lại mẹ số học phí này thì như tôi nói ở trên đấy: PHÉP MÀU.
Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook