Gửi bạn, người đã viết confession #11588 và #11614!!!
Bạn mai danh ẩn tính viết cfs, làm phiền để bị thầy block chứ tuyệt nhiên bạn không hề trực tiếp nói gì với mình, thầy thì bảo không đáng quan tâm và biết tính mình như thế nào nên cũng không cho mình biết bạn là ai, vì thế mà đến nay bạn vẫn là một ẩn số đối với mình. Mình không biết chắc động cơ nào đã thúc đẩy bạn làm khùng làm điên như vậy nhưng mình có vài lời muốn gửi đến bạn.
- Rất cảm ơn vì bạn đã công tâm nhìn nhận thái độ học tập của mình, nếu bạn chỉ dừng ở đây thôi là được rồi nhưng bạn đã không làm như thế.
- Về tương tác trong quá trình thầy giảng bài, việc gật đầu tương tác với nhau nó chỉ là phản xạ tự nhiên. Nếu bạn chú ý nghe giảng và giảng viên nhìn đến bạn thì tự động sinh ra phản ứng đó, đôi khi nó cũng là thói quen. Bạn làm sao biết được vì bạn chỉ lo phán xét mình với thầy thôi chứ có lo nghe giảng đâu!!!
- Việc mỗi khi thầy quên mang sạc và người thầy hỏi chỉ có mình thôi là vì cái gì bạn biết không? Một phần là vì mình cũng dùng MacBook, một phần là vì người thường giữ sạc của thầy chính là mình đó, vì thầy thường quên lắm nên mình hay để ý những việc như thế. Nếu mình cũng quên luôn thì thầy cũng thôi không hỏi thêm bạn khác. Mình hay ngồi đầu các môn luôn bạn ơi, bạn lỡ soi xét rồi thì sao hong soi ra là mình đeo kính cận và lại còn không được cao nữa dzạ? Ngồi phía sau làm sao mà thấy gì. Và mình cần học chứ có cần để ý ai như bạn đâu mà phải ngồi dưới để dễ bao quát!
- Nước cam và cà phê – không những mua cùng một chỗ đâu mà thầy chính là người mua nước cam cho mình luôn đó bạn, như một thói quen. Có hôm mình nghỉ học nhưng nhưng thầy vẫn đến đó và gọi một cà phê một nước cam, gọi xong mới chợt nhớ là mình không có ở đó á bạn. Nếu có cơ hội, mình sẽ bảo thầy mua cho cả bạn một ly nữa, nước cam ngon lắm, nó không cay đắng như cuộc đời bạn đâu!
- Rồi tự nhiên khen tính cách mình chi rồi bảo mình hong xinh dạ bạn? Giận thiệt sự, mà thôi để thầy khen mình xinh là đủ rồi, cũng cảm ơn bạn đã khen thầy giỏi và hiền nha.
- Trang phục của mình và thầy có sự giống nhau như bạn thấy, đó không gọi là trùng hợp mà chính xác hơn là sự đồng điệu. Không chỉ đến trường thôi đâu, mà đi đâu thì trang phục của mình và thầy cũng như thế hết á bạn ơi. Để lại info mình gửi mấy địa chỉ mua mấy cái áo đến cho chứ thấy sao mà soi kỹ dữ quá, chắc cũng thích lắm đúng hong!
- Lần sau mà có lỡ thấy mình với thầy đi mua nước hay đi ăn chung ở đâu thì cứ tiến vào đi đừng ngại, chứ việc gì mà phải đi xa xa rồi nhìn nhìn thế kia, bám đuôi theo dõi là mình sợ lắm nha bạn ơi!
- Bạn bảo thầy vẫn làm tốt việc giảng bài, mình vẫn tập trung vào việc học thì mình một lần nữa cảm ơn vì bạn đã công tâm. Thế nhưng đừng đặt ra nghi vấn cho việc nâng điểm hay lộ đề, cái này nó đụng đến lòng tự trọng của một người giảng viên và sinh viên ngành Luật như mình và thầy. Đây cũng chính là lí do mà mình phải viết cái confession này đó bạn.
Có thể bạn không biết chứ điểm thi thấp nhất của mình chính là ngay môn thầy dạy luôn á bạn :)) Tất nhiên là không phải thấp lè tè nhưng nó cũng đủ cao để đè bẹp bạn, mình không biết danh tính của bạn nhưng mình biết bạn rớt môn vì thầy bảo "bạn hôm bữa á, thi điểm thấp quá rớt môn rồi". Nhiêu đó mình cũng hơi vui rồi, khổ thân bạn quá cơ.
Mà tự nhiên nhắc tới là cái mỏ giựt giựt muốn cãi lộn nữa quá nè. Tại hôm bữa biết điểm xong thầy bảo mình học hành gì kì dạ, thấp hơn chút xíu thôi mà nói mình như thế nên mình làm đùng đùng lên, tại biết thầy cũng cưng mình á bạn, mà lỡ trớn hơi mỏ hỗn một chút xíu xiu nên thầy bảo "Con không có được hỗn với chú như vậy nữa nha", xong mình giận liền chứ sao nữa. Tự thấy cũng hơi ngang nhưng mà được chiều nên mình làm tới luôn á bạn.
Rồi còn nắm tay, ôm nhau ở đâu thì bạn cũng không có thấy được đâu mà nói làm gì. Bạn làm sao mà hiểu được cái cảm giác đó, trong khi người ta đang vui vẻ với nhau thì bạn bận đi cay nghiệt với cuộc đời mà!
- Đúng là mình chủ động nhưng mà là chủ động bảo với thầy đừng để các bạn sinh viên khác biết mqh giữa mình với thầy á bạn. Chắc là nhìn ngón áp út, xong soi mxh nên bảo thầy single chứ gì nữa, mấy cái này xưa rồi bạn ơi.
- Thầy hơn mình mười mấy tuổi thì làm sao, thầy thi đại học, mình chơi bập bênh dưới mẫu giáo thì làm sao? Bạn ơi là bạn, mình không chỉ thân với thầy đâu mà còn là cả gia đình thầy luôn á. Nhiều khi ba mẹ mình bận, người chở mình đến trường mẫu giáo chính là mẹ của thầy luôn á bạn, có hôm còn chính thầy luôn cơ. Mà tuổi tác thì gia đình mình với gia đình thầy không nói thì thôi chứ bạn để làm gì?
Có thể nãy giờ mình đanh đá, xéo xắt không như những gì bạn nói về tính cách của mình, nhưng đó chính là cách mà mình đối với những người như bạn vậy á, mình hiền nhưng không có nghĩa là ai muốn nói thế nào cũng được.
Những gì nãy giờ mình nói thì có lẽ bạn cũng đã đoán được phần nào rồi nhỉ. Nình giải đáp thắc mắc của bạn luôn, vâng, mình xin trịnh trọng thông báo với bạn là mối quan hệ giữa mình và thầy được hai bên gia đình đồng ý và pháp luật công nhận rồi á bạn. Điều đó cũng có nghĩa là mình đã đứng vào hàng thừa kế thứ nhất theo quy định của pháp luật của thầy rồi á bạn. Mình muốn nói vì mình tin rằng khi đọc bài này chắc chắn phản ứng của bạn chính là khó chịu lắm, thậm chí là tức điên luôn nên mình cố tình như thế á bạn.
Tất nhiên, khi mình quyết định nói việc này thì mình và thầy cũng đã nói chuyện với nhau rồi, nó không có gì sai nên mọi chuyện đều ổn. Cái sai duy nhất ở đây chính là những lời nói, những sự suy đoán không có bằng chứng của bạn, học luật mà như thế thì không hay tí nào cả.
Nãy giờ thì nói cũng nhiều rồi, mình đi ngủ đây, chúc bạn ngủ không ngon!
Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook