Mình có một câu chuyện buồn nhưng không biết nói cùng ai, nên mình đành lên đây để tâm sự.
Mình là nam. Mình có quen một bạn nữ, rất là dễ thương. Bạn là người Việt lai Anh, bạn có sự đáng yêu của cả hai. Bạn sống ở HN, có một lần bạn vào SG chơi. Mình thì ở tỉnh khác vào SG… và một số việc tình cờ khiến tụi mình biết đến nhau, sau đó tìm hiểu và quen nhau.
Thời gian đầu bạn cũng không chia sẻ nhiều về gia đình bạn, chỉ là những câu chuyện giữa tụi mình thôi. Mình có chia sẻ về gia đình, đại khái mình là một người bình thường, có một gia cảnh bình thường… Thời gian lâu sau mình cũng dần hiểu gia cảnh nhà bạn ấy. Nhà bạn rất wealthy, ba mẹ bạn có tầm ảnh hưởng (về mặt kinh tế) và cả ngay chính bạn cũng có tầm ảnh hưởng như là một influencer vậy. Khi biết vậy mình rất bất ngờ.
Mình hỏi bạn là: “Em có rất nhiều người xung quanh luôn, sao em lại ở đây với anh? ” Và bạn trả lời, bạn thấy yên tâm và bình yên khi ở cùng mình. Tụi mình bên nhau vì những cảm xúc mà tụi mình thật sự đem lại cho nhau và bạn không quan tâm về bất cứ vấn đề nào khác.
Nhưng chuyện mình lo lắng rồi cũng đã đến. Một thời gian tụi mình quen nhau, mẹ bạn đã biết. Mẹ bạn đã có số của mình và gọi điện trực tiếp cho mình. Mẹ bạn đã nói những điều mà mình đã từng lo lắng trước đó… Ý chung là cô muốn giữ cho em được những điều tốt đẹp hơn nữa. Mình nghe tới đâu rơi nước mắt tới đó. Những lời của cô như cắt vào lòng mình vậy. Cô nói chuyện rất lịch sự nhưng mình vô cùng buồn vì điều cô nói có vẻ như chẳng có chỗ nào sai cả.
Mình buồn lắm, mình cũng vì bạn như lời cô nói, vì người lớn, mình đã dần ít nói chuyện lại với bạn. Ban đầu thì bạn nghĩ mình bận nhưng về sau cũng nhận ra có điều bất thường. Bạn biết rõ tính mình là một người như thế nào nên không nghi ngờ gì về mình cả, và bạn biết có vấn đề gì khác. Một ngày nọ, bạn gọi điện cho mình, bạn hỏi: “Mẹ em đã liên lạc với anh đúng không? Em không biết mẹ đã nói gì nhưng em có thể đoán được; nhưng dù là gì đi nữa anh cũng đừng làm như vậy. Chính anh đang chứng minh lời của mẹ em nói là đúng đó anh biết không! Và em không cần anh, em không cần một người hèn nhát bảo vệ cho mình!”. Mình buồn không còn lời để tả!
Vài ngày sau, bố của bạn biết chuyện, chắc là do bạn tâm sự nên chú đã liên lạc với mình. Chú là người Anh, chú nói chuyện với mình bằng tiếng Anh. Chú không khó như cô. Chú nói: "Chú không quá can thiệp vào chuyện tình cảm của tụi con, nhưng con biết không, con bé nó đã khóc rất nhiều! Chú không phân biệt gì cả, chú chỉ quan tâm đến cảm xúc con gái chú, và giờ chú chỉ thấy con bé khóc thật nhiều!"
Mình nín lặng, chú cũng tắt máy. Giá như bạn xem thường mình, chán một kẻ hèn như mình và bỏ mình thì mình đã không buồn đến như vậy, nhưng chú cho mình biết là bạn đã khóc rất nhiều.
Và từ đó trở đi tụi mình không liên lạc với nhau nữa. Tất cả các trang MXH đều còn nguyên, không block không xóa gì cả, chỉ là nó đã không còn thông báo như trước nữa. Mình bị trầm cảm, mình mất ngủ hơn một tuần. Tình cảm của tụi mình không có gian dối, không có phản bội, không có vô tâm... nhưng tụi mình vẫn không đến được với nhau…
Mình thật sự là một thằng hèn.
Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook